Con gia nhập Ban Mai vào kỳ 2 năm học lớp 1 với bao bỡ ngỡ, nào trường mới, lớp mới, cô giáo mới, những người bạn chưa hề quen…Bố mẹ tuy đã làm hết sức để việc chuyển trường của con không phải là điều quá đột ngột với con, những vẫn không khỏi bất ngờ khi con đã hòa nhập rất tốt với môi trường mới.
Kể từ ngày đầu tiên đến trường để tham quan, con đã luôn miệng “Trường Ban Mai của con” làm bố mẹ thấy vơi hết những nỗi lo mơ hồ về sự hòa nhập với môi trường mới của con – một cô bé rụt rè, nhút nhát.
Rồi ngày con đi học chính thức, bố mẹ bất ngờ với sự thích ứng của con, sự chủ động của con từ những việc nhỏ xíu hàng ngày. Con tự giác sắp xếp sách vở cho ngày hôm sau mỗi buổi chiều đi học về. Con tự giác làm bài tập cô giao để thật đĩnh đạc đưa vở nhắc nhở cho bố mẹ ký mỗi ngày. Con tự giác xây dựng những mục tiêu tháng, mục tiêu năm với thật nhiều quyết tâm. Cũng giống như bao bạn nhỏ khác, con đôi lúc còn ham chơi, còn cố làm bài tập thật nhanh, viết chữ thật láu để kịp đi chơi với các bạn, nhưng con không bao giờ bỏ qua lời nhắc nhở hoàn thành bài tập về nhà của cô. Mẹ mỗi ngày lại thêm ngạc nhiên về con – cô bé luôn để mẹ nhắc nhở từng việc nhỏ mỗi ngày.
Những ngày tháng 3 đầy ắp hoạt động và các dịp kỷ niệm quan trọng, bố mẹ ngạc nhiên biết bao khi cô bé nhút nhát của bố mẹ lại chủ động đăng ký tham gia đội kéo co của lớp. Chứng kiến những niềm hân hoan của con khi được cùng các bác tham gia ngày hội thể thao ở trường, tự hào kể thành tích giải ba của lớp mà bố mẹ như được sống trong không khí náo nức cùng con.
Chưa hết, cô bé nhút nhát, lúc nào cũng bị cô lưu ý là “nói nhỏ quá, đọc nhỏ quá” lại tự tin tham dự cuộc thi giọng đọc hay ở lớp, rồi được lựa chọn thi vòng loại cấp trường. Con liên tục làm bố mẹ ngạc nhiên vì sự cố gắng của con, sự nỗ lực vượt qua ngại ngùng khi đứng trước đông người của con. Trong thâm tâm, bố mẹ thấy biết ơn các thầy cô ở ngôi trường mới của con rất nhiều. Tư duy “chủ động”, “I can do it” hàng ngày cứ thấm dần vào con, như luồng không khí, như nguồn thức ăn con hấp thụ mỗi ngày, làm con biến chuyển, lớn lên từng ngày.
Bố mẹ mong con mãi giữ những nếp tư duy, những sự cố gắng của con, bắt đầu từ những việc nhỏ xíu hàng ngày để tư duy chủ động, thói quen luôn cố gắng sẽ trở thành thái độ sống của con, giúp con gặt hái được những thành công. Cho dù mục tiêu của con có to lớn đến nhường nào vì mẹ tin chỉ cần: “Con tận tâm với những chuyện bé mọn, việc lớn sẽ chẳng phải điều xa vời” – cô bé luôn mơ ước “sau này con trở thành một nhà khoa học” của bố mẹ ạ!
TRẦN THỊ THAO GIANG
(PHHS Vũ Trần Thụy Bảo – 2A9)