Như một cái duyên, như một định mệnh mà gia đình tôi gắn bó với Ban Mai. Từ ngày cái sân trường còn ngổn ngang gạch, từ ngày con trai tôi còn là một cậu bé nhút nhát lúc nào cũng lẽo đẽo chạy theo cô giáo.
Ấy vậy mà cũng đã gần 10 năm rồi, ngần ấy thời gian ngày nào cũng đi trên con đường đó, đi qua cái cổng đó để đưa con tới trường. Ngần ấy thời gian gắn bó và chứng kiến sự trưởng thành của con cũng như sự lớn mạnh không ngừng Ban Mai, trong lòng tôi cảm phục vô cùng.
Cảm phục cái tâm của chị Lan Anh – một người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng khát vọng về một môi trường giáo dục toàn diện không hề nhỏ. Có lẽ bao nhiêu tâm huyết chị dành cả cho Ban Mai – đứa con tinh thần của chị.
Bao nhiêu năm con theo học tại Ban Mai là bấy nhiêu năm tôi cùng con trai có những trải nghiệm thú vị qua những chuyến tham quan, giã ngoại của trường. Nơi nào cũng để lại trong lòng các con những kỷ niệm đẹp. Nhưng có lẽ một kỷ niệm khó quên với Đại Việt và các con khối 5 là chuyến thăm quan rừng quốc gia Cúc Phương và nghỉ chân tại chùa Địa Tạng. Đó là chuyến đi xa đầu tiên của con mà không có bố mẹ, đặc biệt là con lại ngủ qua đêm tại một ngôi chùa.
Không biết các con ăn uống, sinh hoạt rồi vệ sinh ra sao, tôi và không ít phụ huynh khối 5 không khỏi lo lắng. Và rồi gia đình tôi đã đi gần 100 km đến với chùa. Một ngôi chùa không quá to đẹp hoành tráng nhưng thực sự sạch sẽ, ngăn nắp, không gian thoáng đãng.
Với sự chỉ bảo và hướng dẫn của thầy chùa và thầy cô giáo, các con đã biết tự chăm sóc bản thân mình, tự sắp xếp đồ dùng cá nhân ngăn nắp. Ngoài ra các con còn được học về đạo hiếu làm người, được hoà mình vào thiên nhiên tươi đẹp, được lội ruộng hái rau, được dùng cái chổi bằng lá to đùng để quét sân. Tất cả đều quá lạ lẫm đối với các bạn nhỏ thành phố.
Hai ngày để các con tự làm chủ bản thân, hai ngày để các con trải nghiệm cuộc sống nơi thiên nhiên tươi đẹp, nơi cửa Phật trang nghiêm. Chỉ hai ngày thôi để các con dần hiểu được con thật có lỗi khi chưa tự giác học, khi làm bố mẹ buồn phiền. Chỉ hai ngày thôi mà tôi có cảm giác con lớn lên rất nhiều, con biết lắng nghe, biết chia sẻ và đặc biệt con biết quan tâm nhiều hơn đến bố mẹ và em gái.
Hành trình trưởng thành của các con thật đặc biệt và nhiều ý nghĩa nhân văn. Cám ơn các thầy cô đã dành cho các bạn khối 5 một kỉ niệm đẹp và ý nghĩa. Cám ơn sư thầy Thích Minh Quang – bằng tấm lòng của mình đã truyền cảm hứng hiếu nghĩa cho các con qua từng vần thơ cổ và những câu chuyện giản dị nhưng thấm thía, mang nhiều giá trị nuôi dưỡng nhân cách và tâm hồn.
TRẦN ĐẠI PHÁP
—
Xem thêm bài về chuyến đi trên báo điện tử VNE:
http://vnexpress.net/photo/giao-duc/hoc-sinh-ha-noi-danh-dau-truong-thanh-noi-cua-thien-3390043.html
XEM TOÀN BỘ ẢNH CHUYẾN ĐI:
Học sinh khối 5 tham quan trải nghiệm tại Cúc Phương
BMSer trưởng thành nơi cửa thiền -Part 1/4: Nề nếp & đạo làm con
BMSer trưởng thành nơi cửa thiền -Part 2/4: Đồng quê & võ thuật
BMSer trưởng thành nơi cửa thiền -Part 3/4: Lao động & Lặng thinh
BMSer trưởng thành nơi cửa thiền -Part 4/4: Cướp cờ & chia tay