Ngày Quốc tế gia đình 15/5 – sẽ là một ngày thật đẹp để chúng ta có thêm cơ hội suy ngẫm và hướng lòng mình về với chiếc nôi bình yên nhất trong cuộc đời.
Trong những ngày ở nhà để tránh dịch như thế này, có lẽ chúng ta sẽ cảm nhận rõ ràng, sâu sắc nhất ý nghĩa của tình thân, giá trị của gia đình.
SUY TƯỞNG TỪ TUỔI THƠ
Bật một giai điệu nhẹ nhàng, du dương. Ngắm nhìn bức ảnh chụp đại gia đình của mỗi chúng ta, và cùng nhớ lại, suy tưởng….
5 tuổi…
Bạn lon ton chơi bên sân nhà hàng xóm, mê mải quên cả giờ ăn. Có tiếng mẹ gọi tên. Bạn ngước nhìn lên, gặp một nụ cười cùng tiếng ngọt ngào trìu mến: “Về nhà đi con. Bữa trưa mẹ đã sẵn sàng.
10 tuổi, khi bố mẹ cùng bạn về quê…
Bố bạn quên sinh nhật, quên mua đồ chơi cho bạn như đã hứa. Tối đó, bạn giận dỗi, lặng lẽ bỏ sang nhà một người bạn bên kia sông. Từ bờ sông bên này nhìn sang bờ bên kia, bạn thấy cả một khúc sông sáng rực đầy lửa. Hàng xóm của bạn, bố mẹ bạn đang hoảng hốt đi tìm. Trong những âm thanh réo gọi ấy, bạn nhận rõ đâu là tiếng gọi của bố, đâu là tiếng gọi của mẹ. Và vẳng mãi trong đầu, theo bạn cả vào trong cơn mơ chỉ là ba tiếng: “Về nhà đi!”
Rồi nhiều năm sau này, khi bạn 15 tuổi, 25 tuổi, hay 45 tuổi…
MÁI NHÀ – NƠI TÌM VỀ CỦA MUÔN NẺO YÊU THƯƠNG
Dù khi thơ bé hay lúc trưởng thành. Dù đi du học, làm việc ở nước ngoài hay tự tin khẳng định mình trong nước… Dù khi bạn còn tự do hay đã có gia đình nhỏ của riêng mình, rồi trở thành những người cha, người mẹ… Thì sau mỗi cuộc điện thoại, sau mọi biến động thăng trầm của cuộc đời, bạn sẽ vẫn thấy ba tiếng “Về nhà đi” vang lên thẳm sâu trong tiếng lòng cha mẹ.
Nhà – là nơi để về trong suốt cả một đời người như thế. Dù buồn hay vui, hạnh phúc hay khổ đau, thành hay bại, trẻ hay già thì tiếng gọi từ thương yêu và bao dung chỉ với ba từ giản đơn mà luôn thương trực và nhức nhối: “Về nhà đi”.
Dù đời thăng trầm, vạn vật đổi thay – có một nơi được gọi là Nhà vẫn luôn đón đợi, gọi bạn trở về. Về với những thương yêu giản dị, gần gũi nhất mà bạn vẫn còn may mắn giữ được trong tay.