Gửi tuổi thanh xuân của Mẹ!
Mẹ thật đẹp và lộng lẫy ở tuổi 20, một cô gái trẻ năng động luôn sống hết mình cho tuổi thanh xuân rực rỡ ấy. Cho đến ngày đó, cái ngày mà con chính thức bước vào cuộc đời của bố mẹ, cả hai đều run rẩy, lo lắng để rồi vỡ òa trong hạnh phúc khi biết trong trái tim Mẹ đang có thêm một nhịp đập nữa.
Khi mẹ mang thai
Mẹ đã thay đổi rất nhiều, không còn cuộc sống náo nhiệt nữa, dường như mọi thứ đã khiến mẹ trật nhịp ở tuổi 25. Khoảng thời gian ấy, chắc đã làm khổ mẹ nhiều rồi! Mẹ đã phải chịu bao nhiêu cơn đau nhức, đến mức không thể ngủ được hay phải nguyện từ bỏ đi vòng eo 60 và thay vào đó là những vết rạn nứt ở bụng. Thế nhưng mẹ luôn tự hào về điều đó, vì nó đã đánh dấu khoảnh khắc con đến bên mẹ. Tất cả như là nguồn động lực, một tình yêu không viết thành lời mặc cho những cơn đau dai dẳng cứ bám riết lấy mẹ.
Cuối cùng cũng đến ngày con chào đời
Chín tháng mười ngày,mẹ đợi chờ từng phút từng giây để được nhìn thấy đứa con bé bỏng chào đời. Mẹ vẫn nói với con “Con chính là món quà thượng đế ưu ái gửi xuống cho Cha mẹ, là nơi Mẹ gửi gắm nhiều tình yêu và hi vọng nhất”. Để rồi ngày con cất tiếng khóc chào đời, Mẹ dường như chỉ còn lại sự vui sướng vỡ òa hòa vào dòng nước mắt, lần đầu tiên được dang rộng đôi tay đón con vào lòng, được cảm nhận hơi thở , nhịp đập của trái tim bé bỏng của con, mẹ đã hạnh phúc vô cùng. Hơi ấm và hương thơm tỏa ra từ Mẹ – con đã cảm nhận được ngay từ giây phút đầu tiên ấy, Mẹ có biết không?
Bước đi đầu tiên của con
Hôm trước khi dọn phòng mẹ, con vô tình nhặt được cuốn nhật ký của Mẹ. Con đã không thể kìm được xúc động khi đọc những dòng ấy: “… Ngày…. tháng….năm…. Dù những bước đi đầu tiên của con chỉ vô cùng nhỏ bé, nhưng với Mẹ lại có ý nghĩa to lớn, thiêng liêng. Đã hơn 10 tháng con được chào đón ở ngôi nhà mới, từng ấy thời gian mẹ nhận thấy con đã lớn lên từng ngày, không còn khóc nhiều và biếng ăn như lúc trước nữa. Lần đầu tiên thấy con lò dò chập chững bước đi Mẹ đã rất vui mừng. Tuy chỉ là hai, ba bước con lại ngồi bệt xuống đất nhưng mẹ vẫn rất tự hào vì con, nhiều khi con ngã mẹ đã rất đau lòng và xót xa. Nhưng vì muốn con rèn được tính tự lập mẹ đã để con tự mình đứng lên, để rồi mai này con tự đi trên đôi chân của mình.
Tiếng nói đầu tiên của con
“Mẹ nhớ như in ngày hôm đó, khi mẹ đang nấu ăn, con cứ bám lấy chân mẹ. Rồi bỗng con gọi “mẹ ơi”, mẹ giật mình đánh rơi cả ngọn rau đang nhặt dở. Mãi lúc sau mẹ mới bế thốc con lên và ghì thật chặt rồi hôn con. Con chỉ biết cười toe vì được mẹ nựng và biết mình vừa làm được điều gì đó thật lớn. Tiếng gọi thiêng liêng, tiếng gọi làm mẹ tan bao mệt mỏi và hạnh phúc vỡ òa. Ai làm mẹ cũng không thể quên khoảnh khắc ấy, con yêu ah” (trích nhật ký của mẹ)
Ngày đầu tiên con đi học
Ngày đầu con đến lớp, Mẹ đứng ngồi không yên. Từ tối hôm trước mẹ đã quýnh cả lên, giục con cuống cuồng nào quần áo, nào đi ngủ, nào đánh răng… Mẹ kể cho con nghe về ngày đầu đi học, về những mong ước của mẹ lúc trước và bây giờ. Sáng hôm sau, mẹ gọi cả nhà dây rất sớm, chuẩn bị mọi thứ cho con thật cẩn thận. Rồi trước khi con lên xe với bố, mẹ còn ôm con thật chặt, mẹ chúc con vui vẻ. Mẹ làm con thấy háo hức và hồi hộp quá!
Lần đầu bị mẹ mắng
Có ai hiểu được lòng mẹ, khi lần đầu tiên chính mình lại nặng lời với đứa con bé bỏng của mình. Cái cảm giác bất lực khi không thể tìm thấy được con khiến mẹ sợ hãi vô cùng, chỉ vì sự bất cẩn và không quan tâm của con khi đi chơi mà không báo trước cũng đã đủ làm Mẹ lo lắng rồi.
Mối tình đầu của con
“Con trai mẹ lớn thật rồi! Hôm nay, lúc dọn phòng giúp con, mẹ vô tình thấy một bức thư con viết cho một cô gái mà chưa kịp gửi. Những hình ảnh về con từ ngày con chập chững bỗng chốc sống lại trong Mẹ thật rộn rã. Cô gái con chọn sẽ như thế nào nhỉ? Con hãy yêu thương và trân trọng cô ấy thật nhiều nhé! Con trai mẹ sẽ là bờ vai vững chắc phải không? Mẹ sẽ nhường phần thời gian của mẹ lại cho cô ấy để cô ấy chăm sóc con. Hạnh phúc con nhé!”. Đọc những dòng nhật ký ấy của mẹ mắt con bỗng ướt nhòe tự bao giờ…. Mẹ vẫn chăm sóc, yêu thương con âm thầm như vậy đấy.
Ngày tốt nghiệp đại học
Khỏi phải nói ngày hôm đó mẹ đã vui như thế nào. Phải rồi, hôm đó là ngày lễ tốt nghiệp Đại học của con cơ mà, con của Mẹ đã đỗ thủ khoa đấy! Con nhớ như in giây phút mẹ nghe tin con tốt nghiệp loại xuất sắc, Mẹ đã ôm chầm lấy con, vừa khóc trong xúc động, vừa chúc mừng con. Thế rồi ngày lễ trao bằng tốt nghiệp cũng đến. Mẹ đã đến từ lúc buổi lễ còn chưa bắt đầu, Mẹ hồi hộp chờ đợi họ hàng người thân mà Mẹ đã gửi lời mời từ trước, Mẹ cẩn thận chỉnh lại trang phục cho con, Mẹ giúp con với bài thuyết trình mà con sắp phát biểu…
Khi thầy Hiệu trưởng công bố con là Thủ khoa của trường, Mẹ đã như vỡ oà trong hạnh phúc. Lúc con phát biểu cảm nghĩ của mình trên sân khấu, Mẹ hồi hộp lắng nghe từng lời của con và không khỏi rơi lệ.
Ngày hôm đó ai cũng rất vui nhưng con hiểu, người vui hơn cả vẫn là Mẹ của con!
Ngày cưới của con
Đó là ngày trọng đại và là điểm mốc đánh dấu một ngã rẽ mới trong cuộc đời con trai Mẹ. Đó chính là ngày cưới của con. Nói là ngày của con nhưng chính Mẹ mới là người bận rộn nhất. Ngày hôm đó Mẹ đã dậy từ tờ mờ sáng giúp con chuẩn bị đủ mọi việc. Mẹ đi đón những người thân từ nơi khác đến từ sớm, cùng con sắp xếp từng mâm cỗ, từng cái bàn, cái ghế cho khách mời. Mẹ còn chu đáo tự tay chuẩn bị những bàn tiệc riêng cho những vị khách đặc biệt hay họ hàng thân thiết.
Buổi lễ đón dâu thành công mĩ mãn cũng phần lớn nhờ sự giúp đỡ chuẩn bị dày công của mẹ. Từ giờ phút ấy trở đi, con trai Mẹ đã chính thức trở thành một người đàn ông trụ cột gia đình. Mẹ chúc phúc cho con và vợ mới cưới, không quên đặt tay vợ con vào tay con và nhắc vai trò chỗ dựa vững chắc. Con hiểu rằng, con tuy đã trưởng thành vẫn là con của Mẹ và Mẹ vẫn ngày ngày không ngừng dõi theo những bước chân của con trên đường đời, vì Mẹ là Mẹ của con!